Đề bài: Em hãy phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải
Con người sống trên đời dù nghèo khó hay giàu sang, chức vị hay không chức vị thì cuối cùng cũng về với đất. Thế nhưng có người may mắn sống trọn cuộc đời nhưng có người chỉ đi được nửa chặng đường. Đối mặt với cái chết có người yêu cuộc đời, nuối tiếc cuộc đời nhưng lại có người điên cuồng trong bệnh tật, thất vọng tuyệt vọng. Nhà thơ Thanh Hải của chúng ta cũng chỉ đi hết được nửa chẳng đường đời thế nhưng khi đối mặt với cái chết ông không những không thất vọng, bế tắc mà lại thể hiện niềm yêu thương cuộc đời. Niềm yêu thương ấy được thể hiện rất rõ trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ.
Nhà thơ yêu mến sự sống yêu mến cuộc đời vì thế khi sắp gần đất xa trời nhà thơ vẫn cảm xúc với thiên nhiên với những điều trong trẻo đáng yêu của cuộc sống:
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng
Đảo trật tự cú pháp để từ mọc lên trên đầu câu nhấn mạnh sự sống của bông hoa tím biếc giữa dòng sông xanh. Một dòng sông lớn hơn rất nhiều một bông hoa, thế nhưng sắc tím của bông hoa khiến cho nó nổi bật. Tác giả gọi con chim chiền chiện mà hỏi hót chi mà vang trời. Những giọt sương long lanh của đất trời rơi xuống khiến nhà thơ mong muốn đưa tay ra hứng về. Trong sắc đẹp đất trời ấy ta thấy được sự chuyển động, sự phát triển. Nghệ thuật chuyển đổi cảm giác từ thị giác sang thính giác và xúc giác cho thấy được tình yêu thương của nhà thơ dành cho cuộc đời.
Hai khổ thơ tiếp theo nhà thơ ca ngợi về mùa xuân của đất nước. Mùa xuân thiên nhiên đã đẹp mùa xuân của đất nước còn đẹp hơn:
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao
Ðất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Ðất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.
Mùa xuân của đất nước là mùa xuân của những người lính cầm súng, những cành lộc cây làm lá ngụy trang giắt đầy quanh lưng những người chiến sĩ. Mùa xuân chiến đấu và mùa xuân sản xuất song hành cùng nhau. Những nương mạ lộc trải đầy. Tất cả như hối hả xôn xao. Đất nước bốn nghìn năm vất vả gian lao để ngày mai sáng rõ như vì sao.
Trước vẻ đẹp của thiên nhiên của đất nước nhà thơ thể hiện ước nguyện của mình với cuộc đời:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.
Nhà thơ muốn làm con chim hót vang đất trời, làm cành hoa tô thắm quê hương là bài ca một nốt trầm xao xuyến. Nhà thơ muốn góp một mùa xuân nho nhỏ cho mùa xuân lớn của đất nước, góp một cách lặng lẽ dù là khi hai mươi cho đến khi tóc bạc. Điệp từ “ta muốn” thể hiện được sự khát khao thực hiện nguyện ước của nhà thơ.
Cuối cùng, nhà thơ cất lời ngợi ca quê hương đất nước qua điêu dân ca xứ Huế: “Mùa xuân ta xin hát/ Khúc nam ai nam bình/ nước non ngàn dặm mình/ Nước non ngàn dặm tình/ Nhịp phách tiền đất Huế”.
Tóm lại bài thơ thể hiện được niềm yêu cuộc sống của nhà thơ Thanh Hải. Không chỉ là hình ảnh mùa xuân thiên nhiên mà còn là mùa xuân của đất nước. Qua bài thơ ta thấy được ước nguyện của nhà thơ, tình yêu thiên nhiên và tình yêu đất nước.
TỪ KHÓA TÌM KIẾM
EM HAY PHAN TICH BAI THO MUA XUAN NHO NHO CUA THANH HAI
EM HÃY PHÂN TÍCH BÀI THƠ MÙA XUÂN NHO NHỎ CỦA THANH HẢI
HAY PHAN TICH BAI THO MUA XUAN NHO NHO CUA THANH HAI
HÃY PHÂN TÍCH BÀI THƠ MÙA XUÂN NHO NHỎ CỦA THANH HẢI